4. Sống là tương giao riêng tư với Thượng Đế
Đang khi kể câu chuyện nầy, Chúa Giê-xu không chú trọng đến mối tương giao của chúng ta đối với Cha phần xác nhưng là với Thượng Đế. Tương giao cha con trong thí dụ trên được dùng với chủ ý minh chứng tương giao đặc biệt giữa người với Thượng Đế. Bạn nhớ rằng Chúa Giê-xu thường khuyên chúng ta nên nghĩ đến Thượng Đế như Cha Trên Trời của chúng ta. Con người đã từng quay lưng với Cha Thiên Thượng là Đấng tạo dựng và yêu thương mình. Kinh Thánh gọi đó là tội lỗi. Tất cả những khó khăn của nhân loại, cá nhân, đoàn thể, quốc gia và quốc tế đều bắt nguồn từ khởi điểm này. Ngay cả những nan đề của chàng thanh niên này cũng khởi nguồn từ lúc chàng từ khước cha mình. Mọi vấn đề khác của nhân loại cũng phát sinh do thái độ từ khước của con người trước tình yêu cùng chương trình của Thượng Đế. Nơi nào có tội lỗi thì có sự chết, một hậu quả không thể tránh được (Ro 6:23).
Chúng ta có tự do lựa chọn hành động mình, và phải nhận lấy hậu quả của mọi hành động ấy. Chúng ta có thể tự ý chấp nhận hoặc từ khước mối tương giao yêu thương Thượng Đế ban cho. Nếu chấp nhận, chúng ta được sự sống; nếu khước từ, chúng ta lãnh sự chết. Đó không phải lỗi Thượng Đế. Đó là hậu quả lựa chọn của chúng ta, và chúng ta phải gánh lấy trách nhiệm mình. Sách giáo khoa vật lý dạy rằng nếu chúng ta lao mình qua cửa sổ tần lầu thứ mười thì luật trọng lực sẽ tác dụng trên thân thể ta và chúng ta sẽ rơi xuống đất chết ngay. Chúng ta có thể lựa chọn nhảy ra cửa sổ hay không, nhưng khi đã nhảy rồi thì chúng ta không còn có thể lựa chọn chết hoặc không chết được. Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng những định luật trong địa hạt tâm linh cũng bất biến đối với chúng ta như thế. Nếu đã lựa chọn chối bỏ Thượng Đế tức chúng ta cũng đã lựa chọn hậu quả của nó: sự chết tâm linh.
Tuy nhiên, có một khác biệt kỳ lạ và tuyệt diệu giữa những định luật vật lý và chương trình thánh của Thượng Đế là dịp tiện ăn năn. Chàng thanh niên trong câu chuyện trên đã xuống dốc và xuống mãi cho đến lúc va vào tảng đá tận đáy vực sâu. Chàng đã mất tương giao với cha, với bạn hữu và cả với chính bản thân mình nữa (khi chàng không còn tự trọng). Lúc tiến gần sự chết tâm linh, chàng cũng lại gần bên cái chết thân xác vì đói khát. Hai cái chết lúc nào cũng nối đuôi nhau. Thế nhưng chính tại điểm quyết định nầy, chàng vẫn còn dịp tiện ăn năn, dịp tiện quay về với cái bản ngã thật của mình, dịp tiện tự ý trở lại cùng cha.
Cơ hội ăn năn sẽ trở nên vô ý nghĩa nếu không có sự kiện quyết đình toàn diện; Thượng Đế muốn tiếp nhận chúng ta trở lại. Người con trong câu chuyện trở về cùng cha với ý định làm một đầy tớ. Nhưng người cha không chịu như vậy. Người đã cắt đứt câu nói khéo léo của đứa con, không cho chàng kịp nói hết câu: “Con không xứng đáng được gọi là con của cha nữa, xin hãy xử con như một đứa ở mướn của cha vậy.” Người đã sai lấy áo mới mặc cho con, đeo nhẫn vào tay và mang giày vào chân. Rồi sai giết một con bò mập làm lễ ăn mừng. Đây không phải là lúc trách mắng, nhưng là lúc vui mừng! “Vì con ta đây đã chết mà bây giờ lại sống, đã mất mà tìm lại được”. Như người cha nhân từ trong câu chuyện, Thượng Đế chính là một Đấng nhân từ và tha thứ. Không một luật luân lý nào bắt Thượng Đế phải tha thứ. Bản chất Ngài vốn như thế. Và đó là tin tức tốt lành mà Kinh Thánh cho chúng ta hay, tin tức bất ngờ và kỳ diệu.
Tình yêu Thượng Đế dành cho loài người hoàn toàn khác biệt với các loại tình yêu thường tình trong mối tương giao nhân loại. Qua kinh nghiệm thông thường, chúng ta nhận biết mình chỉ có thể được yêu nếu đáp ứng được một vài điều kiện nào đó: nếu chúng ta dâng hiến điều gì, trở thành người thế nào, làm được việc gì chẳng hạn… Đó là loại tình yêu Nếu. Ngay cả tình yêu đẹp đẽ hơn hết, chúng ta cũng được yêu vì con người chúng ta như thế nào đó, vì chúng ta đáng yêu, giàu có, rộng rãi, thành công… Đó là loại tình yêu Vì. Nhưng tình yêu của Thượng Đế khác hẳn loại tình yêu này ở điểm Ngài yêu chúng ta mặc dù chúng ta thế nào hoặc làm gì đi nữa. Đây là loại tình yêu mặc dù. Người cha trong câu chuyện kể trên yêu con trai ngay cả lúc nó bỏ nhà ra đi. Người mong chờ con về và trông ngóng con mỗi ngày lúc nó còn ở tận phương xa. Khi con quyết định quay về, mới thấy con tận đàng xa, người đã chạy đến ôm hôn con trai mình. Thượng Đế yêu chúng ta ngay từ lúc chúng ta loại bỏ và khinh rẻ Ngài. Dù chúng ta có gian ác và suy bại đến mức độ nào, tình yêu Ngài vẫn không thể xây khỏi chúng ta. Ngài yêu trong lúc chúng ta xấu hơn hết, chính lúc chúng ta đóng đinh Đấng đã sai xuống trần gian để cứu vớt chúng ta. Chẳng một ai hiện đang sống mà không được Thượng Đế yêu từng giây, từng phút. Thế có nghĩa là mối tương giao kỳ diệu với Thượng Đế đang nằm trong lòng cuộc đời được dành sẵn cho mỗi người. Thượng Đế không thiên vị bao giờ. Ngài ban sự sống cho mọi người như nhau.